Băng Hỏa Ma Trù Chap 1
Mục lục:
1. Giới Thiệu Nhân Vật
2. Ngày Bình Thường Bắt Đầu
---
Tôi, Vân Hồn, một pháp sư trẻ tuổi đang sống trong thị trấn nhỏ ẩn dật giữa rừng sâu. Tôi được những người trong làng gọi là "đứa con gái của ngọn lửa", một biệt danh không chỉ vì khả năng điều khiển phép thuật lửa của tôi mà còn vì cái bản tính nồng nhiệt và dũng mãnh.
Giới Thiệu Nhân Vật
1. Vân Hồn: Cô gái trẻ tuổi, sở hữu khả năng điều khiển phép thuật lửa. Nổi tiếng trong làng với tư cách là "đứa con gái của ngọn lửa".
2. Quang Linh: Bạn thân của Vân Hồn, là một chiến binh mạnh mẽ, luôn sẵn lòng bảo vệ và ủng hộ cô.
3. Thị Trấn Ánh Sáng: Nơi sinh sống của Vân Hồn và Quang Linh, là một nơi yên bình nhưng không thiếu những bí ẩn và hiểm nguy ẩn sau màn đêm.
Ngày Bình Thường Bắt Đầu
Một buổi sáng bình dị, như bao ngày khác, ánh nắng bắt đầu len lỏi qua những tán cây xanh mát. Tôi và Quang Linh chuẩn bị cho một ngày làm việc bình thường. Trong thị trấn, mọi người đang vội vàng chuẩn bị cho một lễ hội nhỏ để tưởng nhớ người anh hùng đã hy sinh để bảo vệ thị trấn này hàng năm.
Dưới ánh nắng vàng óng ả của buổi sớm, chúng tôi đến quảng trường trung tâm của thị trấn, nơi mọi người đang sắp xếp gỗ để châm lửa cho lễ hội tối nay. Cảm giác ấm áp và hạnh phúc lan tỏa khắp nơi, làm cho tôi cảm thấy thật may mắn khi được sống ở nơi này.
Trong lúc tôi đang giúp sắp xếp gỗ, một cảm giác lạ lùng bắt đầu hiện hình. Không phải là cảm giác lo lắng hay sợ hãi, mà là một điều gì đó khác biệt, như một điềm báo nào đó đang tiến gần. Tôi nhìn quanh, nhưng không thấy gì bất thường.
"Vân Hồn, sao vậy?" Quang Linh hỏi khi thấy tôi nhìn chằm chằm vào một hướng.
"Tôi không chắc... chỉ là cảm giác lạ thôi," tôi trả lời với một nụ cười nhẹ nhàng, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy không yên.
Trong khi chúng tôi còn đang trò chuyện, một tiếng ồn lớn bất ngờ vang lên từ phía phía xa. Cả hai chúng tôi đều quay lại nhìn, và một cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện trước mắt.
Một cột khói đen dày đặc bắt đầu nổi lên từ phía cánh rừng xa xăm. Không phải là một cột khói bình thường, mà là một cột khói đen thẳm, bao phủ mọi thứ trong tầm mắt của chúng tôi. Không khí bắt đầu trở nên nặng nề và ám uất, như một điềm báo cho sự tai họa đang tiến tới.
4.9/5 (28 votes)